Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_27
"Lina, cô thoải mái sao?" Thiên Kình nâng lên nụ cười lạnh, quả nhiên không hổ là dâm nữ như trong tin đồn, dục vọng quả nhiên cao dọa người, khiến cho thân thể cường tráng như anh cũng có chút chịu không nổi!
"Thoải mái. . . . . ." Lina đã sớm không phân rõ nam bắc, Thiên Kình tăng nhanh luật động, dẫn đến từng tiếng thét chói tai liên tiếp của cô, bay thẳng lên trời.
"thật thoải mái!"
Lina vô lực rên rỉ, cả người mềm nhũn.
Mạc Thiên Kình đứng dậy lấy một chiếc còng tay trong ngăn kéo còng tay cô vào đầu giường, Lina lập tức luống cuống.
"Thiên Kình, anh làm gì đấy!"
Thiên Kình nâng lên một nụ cười nhạt, mê người vô cùng.
"Chúng ta đổi lại phương thức, sẽ khiến cho cô mất hồn!"
không để ý tới hốt hoảng của cô, Thiên Kình lấy ra sợi dây trói hai chân cô lại, tách ra treo lên, hiện ra hình người nằm dang tay dang chân hình chữ đại.
Tay chuyển qua chỗ kín của cô, đưa vào hai ngón tay.
"Ưmh. . . . . . Ân. . . . . ."
Lina thẹn thùng rên rỉ, nụ cười của Thiên Kình càng lạnh hơn, dùng sức ngoáy đều, khiến cô thét chói tai, .
"Lina, Nam Cung Tước ở đâu?"
Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, ánh mắt Lina hốt hoảng, nhưng lại cảm thấy sức lực tay anh lớn hơn vài phần!
"A. . . . . ."
"Nam Cung Tước ở đâu?"
"Em. . . . . . Em không. . . . . . không biết. . . . . . Ưhm. . . . . ."
Lina mơ mơ màng màng, bị dục vọng tập kích vào đầu, cảm thấy chóng mặt.
"cô biết, có phải không?"
Điên cuồng đâm chọc vào, khiến Lina không chỗ nào lẩn trốn!
"Ở thành phố XX . . . . . ."
Lấy được đáp án, Thiên Kình đột nhiên rút tay ra, liếc nhìn vẻ xốc xếch và mái tóc ướt chèm nhẹp của cô vẻ chán ghét, chán ghét tới cực điểm!
Lina đột nhiên bị trống không làm cho khó chịu tới cực điểm, đầu óc cũng bắt đầu tỉnh táo.
"Mạc Thiên Kình, anh. . . . . ."
Lời còn chưa nói hết, đã nhìn thấy Mạc Thiên Kình kéo từ trên mặt xuống một tầng da thật mỏng, lộ ra diện mạo thật sự!
"Anh không phải là Mạc Thiên Kình!"
Lina kinh ngạc, hốt hoảng chỉ chỉ tay, nhưng hoàn toàn không có tác dụng, chỉ có thể hung tợn nhìn anh chằm chằm.
"Đến tột cùng anh là ai, tại sao muốn hỏi vị trí của Nam Cung Tước!"
Ánh mắt Lina trở nên rất lạnh, sát khí nặng nề nhìn anh chằm chằm.
Lão K nở nụ cười lạnh, "Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là cô phối hợp rất tốt."
Mấy ngày nay anh đã tra được lai lịch của cô, bỏ sức lực cơ thể ra mấy ngày, rốt cuộc đã hoàn thành nhiệm vụ!
Lina tức giận cắn môi, hận không thể giết chết được anh.
"Người ngủ với tôi lần đầu tiên là anh có đúng hay không?"
Lina lạnh lẽo hỏi, âm thanh có chút run rẩy.
Mùi vị của anh cô còn nhớ rõ, cho nên vẫn muốn cùng anh lên giường!
"không sai, vẫn luôn là tôi!"
Lão K nhàn nhạt cười một tiếng, trên gương mặt anh tuấn hiện ra vẻ giễu cợt, khiến Lina hoàn toàn ngã xuống giường.
"không ngờ tôi lại cùng một người đàn ông không biết thân phận phóng đãng lâu như vậy!"
Lina thế nào cũng không ngờ, cô vẫn luôn cho rằng anh là Mạc Thiên Kình, lại còn luôn suy nghĩ biện pháp để gả cho anh, trả thù anh, không ngờ cư nhiên bị Mạc Thiên Kình gậy ông đập lưng ông, hận, thật sự rất hận!
"Nghỉ ngơi thật tốt đi, nửa đời sau chuẩn bị trải qua trong ngục giam!"
Lão K lãnh khốc vô tình đứng dậy đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ đi ra, liếc nhìn Lina không thể động đậy, cầm điện thoại gọi cho Mạc Thiên Kình.
Mạc Thiên Kình đang sắp xếp tư liêu, điện thoại di động đột nhiên vang lên, vội vàng cầm, ra khỏi phòng.
"Alo!"
"Thượng tướng, hoàn thành nhiệm vụ rồi!"
Mạc Thiên Kình nhếch miệng lên nở một nụ cười nhẹ: "Làm rất tốt, dẫn cô ta trở về, trông nom cho thật kỹ!"
không ngờ Lão K sau hai ngày im hơi lặng tiếng, nhanh như vậy đã xử lý xong Lina, xem ra Lão K rất tiến bộ!
Đơn giản dặn dò mấy câu, Mạc Thiên Kình cúp điện thoại đi vào phòng, nhìn đồng hồ, Sính Đình vẫn chưa tỉnh dậy, không khỏi cau mày.
"Sính Đình, dậy, em đã ngủ bảy tiếng rồi!"
Sao lại thích ngủ như vậy, Mạc Thiên Kình có chút không yên lòng.
Sính Đình cáu kỉnh từ trên giường ngồi dậy, nhìn Mạc Thiên Kình, tức giận hét lớn.
"Mạc Thiên Kình, anh gào cái quỷ gì, tôi còn chưa ngủ no, anh cứ ở đây gọi, chờ tôi ném anh ra ngoài hả?"
Muốn ngủ một giấc yên ổn anh cũng không cho, ồn ào chết đi được...!
Phiền quá à!
"Sính Đình, em còn nói nữa, anh sẽ hôn cho đến khi em tỉnh!"
Mạc Thiên Kình uy hiếp, Sính Đình nhìn anh chằm chằm, ngáp một cái, buồn ngủ mông lung, nhưng tức giận lại mười phần!
"Mạc Thiên Kình, rốt cuộc anh gọi tôi dậy làm gì vậy?"
cô không cần đi làm, sao lại gọi cô rời giường, cô buồn ngủ quá!
, 20/1/15
#54
Chương 101: Sính Đình, có phải em bị bệnh hay không?
Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết bị cô cấp cho câu hỏi khó, nhìn vẻ mặt bị chọc tức không nhẹ của cô, Mạc Thiên Kình có cảm giác hình như mình đang đùa với thuốc nổ!
Cười gượng mấy tiếng, Mạc Thiên Kình trừng mắt với Thượng Quan Quân Triết , nếu không phải do tiểu tử thúi này, thì sao anh có thể nói ra những lời hạ lưu như thế, nhìn sắc mặt tức giận của Sính Đình, có chút khống chế không được đổ mồ hôi lạnh!
Thượng Quan Quân Triết nhìn dáng vẻ của Mạc Thiên Kình trong lúc này, quả thật đúng là nô lệ của vợ, còn chưa kết hôn mà bị ăn gắt gao như vậy, nếu kết hôn rồi, sau này không biết sống nổi bao nhiêu ngày!
"Anh, anh thật là bi thảm!"
"Im miệng!"
"Im miệng!"
Thượng Quan Quân Triết còn chưa nói hết đã bị hai người đồng thanh oanh tạc, nhất thời có chút buồn cười, "Anh, ai người thật là vợ chồng đồng lòng a! nói mà cũng giống nhau như đúc!"
"Đó là đương nhiên, chúng ta không đồng lòng, chẳng lẽ cùng cậu đồng lòng hay sao!"
Mạc Thiên Kình nghe Thượng Quan Quân Triết nói thế nên đắc ý ngếch đầu lên.
Sính Đình hung dữ trợn mắt nhìn Mạc Thiên Kình một cái, nhìn vẻ mặt anh cười đến rực rỡ, hận không thể tiến lên xé cái miệng của anh.
"Anh, người phụ nữ của anh hung hãn thế này, em nghĩ cho dù có người xấu cũng bị cô ấy dọa cho chạy mất, sao còn phải kêu em tới bảo vệ cô ấy!"
Thượng Quan Quân Triết dang tay ra, tựa người vào ghế sa lon, vẻ mặt lười biếng, ánh mắt đào hoa mê người, lười biếng mà hấp dẫn!
"cô ấy mang thai!"
Mạc Thiên Kình nói đơn giản, Sính Đình mang thai, cho dù bản lĩnh không tệ, nhưng nếu như đối phó với Nam Cung Tước, nhất định là cô sẽ không ứng phó được .
"Mang thai thật không đúng thời điểm!"
Thượng Quan Quân Triết lạnh nhạt nói, nhẹ nhàng nhướng mí mắt, ưu nhã ngáp một cái, nhìn Sính Đình.
"Phòng của tôi ở đâu, có chút mệt mỏi rồi, muốn ngủ bù!"
Đoán chừng trong khoảng thời gian này chắc chắn anh không có cơ hội ăn chơi đàng điếm, cũng không có cơ hội ngủ ngon giấc rồi !
"Trừ hai căn phòng kia, thì tự mình tùy tiện chọn!"
Mạc Thiên Kình hào phóng nói, hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt bốc lửa của Sính Đình.
Thượng Quan Quân Triết liếc nhìn lầu hai, nhíu nhíu mày, còn là ngủ bên trên đi, tiết kiệm buổi tối bị bọn họ làm cho Dục Hỏa công tâm!
Chỉ có điều Dục Hỏa công tâm có thể không nhiều lắm, mà nhiều hơn chính là không cách nào ngủ được.
Cầm túi của mình, nhìn Sính Đình làm một động tác hôn gió, sau đó quay người đi lên lầu.
Sính Đình tức giận cắn răng, giận đùng đùng nhìn chằm chằm Mạc Thiên Kình, trợn mắt nhìn một hồi mới phát hiện một chuyện.
"Thím Vương, ông nội đi đâu rồi?"
Hình như từ lúc cô xuống đây không hề nhìn thấy hai lão đầu ở chỗ này, đi đâu rồi?
"Lão gia cùng lão Mạc cầm vali đi ra ngoài!"
Thím Vương nhẹ nhàng nói, người vẫn như cũ bận rộn trong bếp.
Sính Đình nhăn mày, cầm vali, cùng Mạc Tử Khiêm, chẳng lẽ là. . . . . .
Đứng dậy, vội vàng đi vào trong phòng, trong phòng không có một bóng người, hơn nữa hành lý thu xếp xong cũng không nhìn thấy đâu, vội vàng tìm hộ chiếu của ông nội, cư nhiên đã mang đi!
"Tôi lại bị đùa bỡn!"
Sính Đình tức giận, ông nội đã đi cùng Mạc lão đầu, để cô ở lại!
"Đừng tìm nữa, ông nội em cùng ông nội anh đi Mỹ, chỉ có nơi đó bọn họ mới có thể an toàn!"
Mạc Thiên Kình ở sau lưng cô thản nhiên nói, nhìn sắc mặt tức giận của cô, trong lòng có chút băn khoăn.
Anh cũng không ngờ ông nội anh và ông nội cô lại len lén rời đi, ngay cả chào hỏi cũng không có!
Sính Đình nhìn anh chằm chằm, cảm thấy trong dạ dày quay cuồng một hồi, che miệng, vội vàng hướng nhà VS chạy đi, Mạc Thiên Kình cùng đi tới, chỉ nghe thấy bên trong truyền đến một tràng âm thanh nôn ọe khô khốc.
đi vào, Sính Đình đang ngồi sụp xuống ôm bồn cầu nôn ọe, Mạc Thiên Kình đi tới vỗ vỗ sau lưng cho cô, nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, có chút lo lắng.
"Em không sao chớ! Sao lại nôn ói dữ dội như vậy! Có phải ăn phải đồ hư hay không?"
Mạc Thiên Kình còn không biết Sính Đình nôn nghén, Sính Đình muốn mắng anh, nhưng trong dạ dày cuộn lên lợi hại hơn, khiến sắc mặt cô càng thêm tái nhợt, ói càng dữ hơn.
một lát sau, Sính Đình mới ói xong, yếu đuối chống tay trên bồn cầu, vô lực ngồi bệt xuống, đè xuống khóa xả nước!
Sính Đình nhìn cô ói dữ dội như vậy, càng thêm lo lắng!
"đi, anh dẫn em đến bệnh viện kiểm tra một chút!"
nói xong đỡ cô dậy đi ra cửa.
Sính Đình vô lực trừng mắt liếc anh một cái.
"Tôi đây là nôn nghén, đỡ tôi lên lầu, tôi muốn ngủ!"
Sính Đình mới vừa ói một hồi, bây giờ bụng trống rỗng, mệt mỏi cũng cuốn tới, bắt đầu muốn ngủ!
"Nôn nghén?"
Mạc Thiên Kình cau mày, hoàn toàn không biết phụ nữ mang thai còn sẽ có triệu chứng nôn nghén như thế!
“không sai!" Sính Đình không còn sức lực lên tiếng. nói xong, nhìn Thím Vương trong nhà bếp kêu to.
"Thím Vương, khi nào đi ra ngoài mua thức ăn thì mua cho cháu chút ô mai!"
Vẫn là hương vị kia dễ chịu nhất, vừa nghĩ tới đã rất thèm ăn!
Nhưng âm thanh quá nhỏ, hoàn toàn không nghe được, Thím Vương vẫn ở chỗ cũ làm việc.
Mạc Thiên Kình bỗng nhiên ôm eo cô, Sính Đình kinh ngạc một chút, nhưng ngay sau đó là đi theo anh.
"Có muốn ăn cái gì nữa, anh đi mua giúp em?"
Đặt cô ở trên giường, săn sóc tháo giầy giúp cô, đắp kín mền cho cô, Mạc Thiên Kình dịu dàng hỏi.
Sính Đình nhướng nhướng mí mắt, buồn ngủ quá a!
Nhắm hai mắt, miệng giật giật, liền yên tĩnh ngủ!
Mạc Thiên Kình nhìn bộ dạng ngủ say của cô, không khỏi nhíu mày, chuyện này cũng quá nhanh đi!
Nhưng hồi nãy chứng kiến cô mới vừa ói dữ dội như vậy, khẳng định rất khó chịu, nhẹ nhàng đi ra ngoài, đóng kín cửa, dặn dò Thím Vương một câu, rồi xoay người rời khỏi biệt thự.
Chờ khi Mạc Thiên Kình trở về thì đã qua một giờ đồng hồ, Sính Đình vẫn còn đang ngủ, Mạc Thiên Kình tới sạp trái cây, siêu thị mua rất nhiều trái cây, còn có các loại ô mai đủ mùi vị.
"Ngài Mạc, ăn cơm!"
Thím Vương nhẹ nhàng kêu, bắt đầu dọn món ăn ra.
Mạc Thiên Kình đưa trái cây giao cho Thím Vương rồi đi lên lầu, đẩy cửa phòng ra, Sính Đình vẫn còn ngủ, vẫn duy trì tư thế khi nãy.
đi tới trước giường ngồi xuống, Mạc Thiên Kình nhẹ nhàng lắc lắc cô, Sính Đình phiền não lật người, tiếp tục ngủ.
"Sính Đình, dậy ăn cơm!"
Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, sao lại ngủ say như vậy.
"Sính Đình, ăn no rồi ngủ tiếp!"
Gọi mấy tiếng, nhưng Sính Đình dường như không dậy nổi, che chăn kín tiếp tục ngủ.
Mạc Thiên Kình lại kêu mấy câu, Sính Đình vô lực rên rỉ.
"Buồn ngủ quá, đừng làm ồn!"
nói xong miệng lại bất động ngủ tiếp!
Mạc Thiên Kình nhìn cô một cái, xoay người đi xuống lầu.
Thượng Quan Quân Triết ngủ được một giấc, tinh thần tốt hơn nhiều, giờ phút này đang ngồi ở trên bàn miệng há to ăn cơm, vẻ mặt thỏa mãn hưởng thụ, nhìn Mạc Thiên Kình đi xuống, vẫn không quên kêu một câu.
"Anh, ăn cơm!"
Mạc Thiên Kình không để ý tới anh, đi tới nhà bếp.
"Thím Vương, thường ngày Sính Đình đều thích ngủ như vậy sao?"
Thím Vương dừng động tác trong tay lại, quay đầu nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt.
"Vâng, mấy ngày nay Sính Đình đều như vậy, mang thai chính là như vậy, thích ngủ, một ngày có thể ngủ mười bảy mười tám tiếng!"
"Ngủ lâu như vậy!"
Mạc Thiên Kình có chút giật mình, lo lắng hỏi, "Có phải không bình thường hay không?" Làm gì có người nào ngủ lâu như vậy, cho dù mang thai cũng không thể ngủ lâu như vậy đi!
"không phải, phụ nữ mang thai đều là như vậy, Mạc thiếu gia, Sính Đình thích ăn ô mai, tỉnh lại sẽ muốn ăn!"
Thím Vương tốt bụng nhắc nhở.
Chương 102: Tôi không phải là Mạc Thiên Kình
Mạc Thiên Kình nghe Thím Vương nói thế, nhất thời lộ ra một nụ cười, "Thím Vương, cám ơn thím!"
Thím Vương cười dịu dàng, Mạc Thiên Kình đi ra khỏi bếp, Thượng Quan Quân Triết đã ăn no, bây giờ đang lười biếng tựa vào ghế sa lon, vẻ mặt rất thỏa mãn.
Mạc Thiên Kình ngồi ở trên bàn, từ từ ăn cơm.
"Thương thế của Huyết Sắc Tà Dương như thế nào, tỉnh chưa?"
Mạc Thiên Kình vừa ăn, vừa hỏi.
Thượng Quan Quân Triết quay đầu lại nhìn anh, nhìn tướng ăn lịch sự của anh không khỏi nhíu mày, nếu không phải anh (Quân Triết) đã nghe rõ câu hỏi của anh (Thiên Kình) thật sự còn tưởng rằng người đàn ông này là thân sĩ gì đó, đang lịch sự ăn một bữa cơm cùng một người phụ nữ.
Mạc Thiên Kình không để ý đến ánh mắt của anh, tiếp tục ăn chậm rãi.
Thởi đeểm khi anh ăn cơm đều thong thả như vậy, mạch lạc uyển chuyển.
"đang trị liệu, ước chừng chiều nay sẽ tỉnh, anh, anh nói em không cần tìm người đang ẩn úp gần đây, nhưng em thật sự sợ một khi em không chú ý sẽ bị người của Nam Cung Tước thừa cơ.
Người phụ nữ của anh lại thích ngủ như vậy, hơn nữa còn đang mang thai, một đống phiền phức lớn, thật sự rất không an toàn!"
Thượng Quan Quân Triết nằm dài trên ghế sa lon, đôi tay gối đầu, rất nghiêm túc nói.
Mạc Thiên Kình vừa ăn, vừa suy nghĩ.
"Lão K còn chưa giải quyết Lina, Nam Cung Tước mất đi Huyết Sắc Tà Dương, hai sát thủ đứng đầu nhất định sẽ có hành động, chúng ta bây giờ ở ngoài sáng, hắn ta trong tối, dĩ nhiên là khó lòng phòng bị!"
Mạc Thiên Kình cau mày, anh cũng rất không yên lòng.
"Phân tích hoàn toàn chính xác, không biết có phải lão K đã bị Lina chinh phục rồi hay không, sao lâu như vậy còn chưa điện thoại, em nghe nói người phụ nữ kia một dâm nữ, rất nổi danh, chẳng những lòng dạ độc ác, thêm vào đó khi đã vừa ý người đàn ông nào thì nhất định phải chinh phục cho bằng được!"
Giày vò tàn phá, nghĩ một chút thấy sợ!
"Tối nay gọi điện thoại qua cho anh ta, có lẽ tiểu tử kia đúng thật là túng dục quá độ!"
Mạc Thiên Kình có chút bận tâm, tiểu tử kia đã hai ngày không báo cáo tình hình cho anh, không phải đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?
Trong lòng không khỏi lo lắng.
"Vâng!"
Thượng Quan Quân Triết cũng biết chuyện có gì bất thường rồi, lên lầu thu xếp một chút, sau đó xoay người rời khỏi biệt thự!
Sau khi Mạc Thiên Kình ăn cơm no liền trở lại phòng của Sính Đình, lấy laptop của mình mở ra, sau đó cài kim điện tử tại khắp các nơi khác nhau trong biệt thự, sau khi cài đặt xong, cả biệt thự giống như trong suốt.
"Thiên Kình, anh thật giỏi! Nhanh hơn chút nữa!"
************************************
Lina ôm vùng eo cường tráng của anh, kiều mỵ kêu lên, hai ngày nay số lần Mạc Thiên Kình cùng cô dây dưa càng ngày càng nhiều, mỗi một lần cũng đều làm đến thỏa mãn mà ngủ mất, trừ ăn cơm ra, vẫn luôn ở trên giường!
Nhìn gương mặt anh tuấn của Mạc Thiên Kình, thân thể cường tráng, không ngừng đụng thân thể của cô, đụng đến phát ra âm thanh, hơi thở dâm mỹ làm cho cả phòng cũng tràn đầy hơi thở tình dục.
"Ừ. . . . . . thật thoải mái, ở đây. . . . . . Nhanh lên một chút. . . . . ."
Lina ôm cơ thể anh thật chặt, thét to.
"Lina, cô thoải mái sao?" Thiên Kình nâng lên nụ cười lạnh, quả nhiên không hổ là dâm nữ như trong tin đồn, dục vọng quả nhiên cao dọa người, khiến cho thân thể cường tráng như anh cũng có chút chịu không nổi!
"Thoải mái. . . . . ." Lina đã sớm không phân rõ nam bắc, Thiên Kình tăng nhanh luật động, dẫn đến từng tiếng thét chói tai liên tiếp của cô, bay thẳng lên trời.
"thật thoải mái!"
Lina vô lực rên rỉ, cả người mềm nhũn.
Mạc Thiên Kình đứng dậy lấy một chiếc còng tay trong ngăn kéo còng tay cô vào đầu giường, Lina lập tức luống cuống.
"Thiên Kình, anh làm gì đấy!"
Thiên Kình nâng lên một nụ cười nhạt, mê người vô cùng.
"Chúng ta đổi lại phương thức, sẽ khiến cho cô mất hồn!"
không để ý tới hốt hoảng của cô, Thiên Kình lấy ra sợi dây trói hai chân cô lại, tách ra treo lên, hiện ra hình người nằm dang tay dang chân hình chữ đại.
Tay chuyển qua chỗ kín của cô, đưa vào hai ngón tay.
"Ưmh. . . . . . Ân. . . . . ."
Lina thẹn thùng rên rỉ, nụ cười của Thiên Kình càng lạnh hơn, dùng sức ngoáy đều, khiến cô thét chói tai, .
"Lina, Nam Cung Tước ở đâu?"
Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, ánh mắt Lina hốt hoảng, nhưng lại cảm thấy sức lực tay anh lớn hơn vài phần!
"A. . . . . ."
"Nam Cung Tước ở đâu?"
"Em. . . . . . Em không. . . . . . không biết. . . . . . Ưhm. . . . . ."
Lina mơ mơ màng màng, bị dục vọng tập kích vào đầu, cảm thấy chóng mặt.
"cô biết, có phải không?"
Điên cuồng đâm chọc vào, khiến Lina không chỗ nào lẩn trốn!
"Ở thành phố XX . . . . . ."
Lấy được đáp án, Thiên Kình đột nhiên rút tay ra, liếc nhìn vẻ xốc xếch và mái tóc ướt chèm nhẹp của cô vẻ chán ghét, chán ghét tới cực điểm!
Lina đột nhiên bị trống không làm cho khó chịu tới cực điểm, đầu óc cũng bắt đầu tỉnh táo.
"Mạc Thiên Kình, anh. . . . . ."
Lời còn chưa nói hết, đã nhìn thấy Mạc Thiên Kình kéo từ trên mặt xuống một tầng da thật mỏng, lộ ra diện mạo thật sự!
"Anh không phải là Mạc Thiên Kình!"
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian